Bất ngờ trưa hôm qua tôi tận mắt chứng kiến vợ mình bước ra từ một chiếc ô tô láng cóng, sang trọng mà người mở cửa xe đón em vào khách sạn là vị giám đốc tôi từng gặp gỡ để xin cho Lụa vào công ty của ông ta.
Tôi “chết’’ cô sinh viên năm nhất ngây thơ, xinh đẹp có cái tên mộc mạc dân dã là Lụa ngay cái nhìn đầu tiên khi em bước chân vào thư viện, nơi tôi đang tìm tài liệu cho luận án tốt nghiệp Đại học Kinh tế của mình.
Lụa xinh quá, em khiến tôi liên tưởng đến vẻ đẹp tinh khiết của đóa hoa đồng nội, với vóc dáng cao ráo, tóc đen dài chấm eo thon, đôi mắt bồ câu, nụ cười duyên cùng đôi má lúm đồng tiền của Lụa lúc nào cũng làm tôi ngất ngây xao xuyến.
Chắc ông trời cũng hiểu mối tình si của chàng sinh viên năm cuối là tôi nên cứ cách ngày vào gần cuối giờ chiều tôi lại được nhìn thấy Lụa khẽ khàng đến bàn cô thủ thư mượn tài liệu. Tôi thật không ngờ chính Lụa là người mở lời làm quen với tôi khi em lúng túng nhờ tôi giải thích một số kiến thức trong sách tham khảo mà em chưa rõ.
Biết Lụa ngại khi thấy tôi quá bận rộn với luận án của mình nên tôi chủ động hỏi han để Lụa mạnh dạn bày tỏ thắc mắc. Thế rồi sự nhiệt tình của ông thầy bất đắc dĩ là tôi thu được kết quả thật mĩ mãn, khi Lụa luôn đạt điểm cao các môn học còn tôi đã có tình yêu với cô trò nhỏ xinh đẹp, hiền dịu của mình.
Ảnh minh họa.
Ra trường với tấm bằng loại ưu tôi có ngay việc làm cho thu nhập tốt ở một công ty liên doanh với nước ngoài. Lương, thưởng đủ cho cuộc sống của tôi và giúp Lụa trang trải việc học của em cho đến ngày tốt nghiệp mà em không phải chạy sô kiếm tiền như nhiều bạn bè cùng khóa khác.
Nhờ mối quan hệ trong thời gian làm việc ở công ty tôi xin được cho Lụa vào làm tại phòng tài chính của một doanh nghiệp tư nhân trên phố. 5 năm đợi chờ để Lụa có tấm bằng Đại học và 1 năm để em ổn định việc làm là quá đủ để chúng tôi có nhau bằng một đám cưới đầm ấm, vui vẻ với lời chúc phúc từ gia đình, bạn bè đôi bên.
Từ ngày có Lụa về căn nhà riêng của tôi như khoác chiếc áo mới. Lụa khéo tay trang trí nên từ phòng ngủ, phòng khách đến phòng ăn đều đẹp đẽ, sáng sủa với tranh treo tường, với hoa tươi thơm ngát. Tôi mãn nguyện với hạnh phúc lứa đôi của mình và không giấu diếm ước mong Lụa sẽ sớm cho bố mẹ tôi, cho tôi được lên chức. Thế nhưng khác với sự háo hức của tôi, Lụa luôn tìm lí do để né tránh, khi thì em bảo em còn trẻ, chưa vội bận bịu con cái, lúc em nũng nịu xin tôi để em phấn đấu sự nghiệp vững vàng rồi sẽ sinh cho tôi đủ một tiểu đội nếu tôi muốn…
Thời gian trôi thật là mau, thấm thoát mà tôi và Lụa đã cưới được gần một năm. Để chuẩn bị kỉ niệm ngày vui trọng đại của chúng tôi, tôi kì công lên kế hoạch sẽ cùng Lụa đi du lịch ở một thành phố biển thơ mộng trong Nam.
Thế nhưng Lụa làm tôi hụt hẫng khi em cho biết sắp tới sếp công ty sẽ xét duyệt để gia hạn hợp đồng cho nhân viên nên em không thể vắng mặt được… thôi thì vì sự nghiệp của vợ trẻ, tôi đành gác chuyến du lịch đã định sẵn chờ dịp khác.
Vậy mà bất ngờ trưa hôm qua tôi tận mắt chứng kiến vợ mình bước ra từ một chiếc ô tô láng cóng, sang trọng mà người mở cửa xe đón em vào khách sạn là vị giám đốc tôi từng gặp gỡ để xin cho Lụa vào công ty của ông ta.
Lụa khẳng định sếp rất bận nên tranh thủ giờ nghỉ trưa vào khách sạn kí gia hạn hợp đồng với nhân viên cho yên tĩnh, chứ em và sếp chẳng có quan hệ khuất tất gì! Chắc Lụa nghĩ tôi quá yêu em không bao giờ dám bỏ em nên em mới tự tin ‘cắm sừng’ chồng như vậy!
Theo Ngọc Hà (Tiền Phong)