Sau khi hỏi han vài câu vô thưởng vô phạt, không hiểu thế nào mà tôi lại chợt cất tiếng: “Sao anh chưa lấy vợ? Đã 2 năm rồi còn gì? Hôm em thấy trên facebook…”.
Chiều nay sang thăm cô bạn bị ốm, lúc về nghĩ thế nào tôi lại ghé qua chỗ chồng cũ. Có lẽ vào một ngày trời trở gió như thế này, tôi bỗng nhớ về những ngày chúng tôi còn bên nhau chăng? Hay cái lạnh khiến tôi thấy cô đơn, thèm một cảm giác ấm áp gia đình? Tôi không biết nữa, chỉ biết mình muốn gặp anh mà thôi.
Anh mặc bộ đồ ở nhà đã sờn cũ ra mở cửa cho tôi. Tôi hỏi anh đang làm gì, anh nói đang làm việc. Tôi lén bĩu môi, làm việc gì chứ, có mà chơi game thì có. Đó cũng là lý do tại sao cách đây 2 năm chúng tôi ly hôn. Anh quá ham chơi, mải mê với game tối ngày, thậm chí còn chẳng thiết đi làm.
Vừa phải gánh vác kinh tế, chồng thì thờ ơ với vợ con, gia đình, chán nản tôi quyết định ly hôn. Anh từng níu kéo nhưng tôi kiên quyết chia tay, cuối cùng anh cũng đành chịu. Chúng tôi có 1 con gái chung do tôi nuôi, anh nhận chu cấp.
Vào nhà, tôi hơi bất ngờ khi nhìn thấy chiếc laptop đang mở với ngổn ngang tài liệu xung quanh. Thì ra anh đang làm việc thật.
Sau khi hỏi han vài câu vô thưởng vô phạt, không hiểu thế nào mà tôi lại chợt cất tiếng: “Sao anh chưa lấy vợ? Đã 2 năm rồi còn gì? Hôm em thấy trên facebook…”. Tôi từng nhìn thấy anh chụp ảnh thân mật với 1 cô gái trên facebook từ khá lâu rồi, cứ nghĩ anh sắp lấy vợ nhưng nào ngờ đợi mãi chẳng thấy tin tức gì khác.
Anh mỉm cười nói rằng, anh chia tay cô gái đó rồi và anh cũng chưa định cưới vợ trong thời gian vài năm tới. Nói về lý do, anh bảo muốn làm cho con gái 1 cuốn sổ tiết kiệm 2 tỷ trước, sau đó mới tính đến hạnh phúc riêng của mình. Vì anh sợ, sau khi anh lấy vợ sẽ không thể chăm sóc được cho con bé nhiều nữa.
Mà tôi cũng còn trẻ, có thể chẳng mấy nữa tôi cũng đi lấy chồng. Lúc ấy 2 người đều bận bịu với gia đình mới, con gái phải làm thế nào? Tôi và anh đều còn trẻ, ai dám tự vỗ ngực nói rằng sẽ ở vậy nuôi được con?
Sau đó anh còn mở két sắt khoe tôi sổ tiết kiệm đã có 300 triệu rồi, chắc chỉ vài năm nữa là đủ chỉ tiêu anh đặt ra.
Tôi thẫn thờ đến không thể tin nổi nhìn anh. Có một thứ cảm xúc không gọi được tên trào dâng trong lòng tôi. Tay run 1 cái, ly nước anh vừa đưa trong tay tôi rơi xuống đất vỡ tan tành. Đây là người đàn ông tôi từng biết ư? Người đàn ông vô tâm, ích kỷ, chỉ vùi đầu vào thú vui của bản thân trước kia đây sao?
Tôi nhớ sau khi ly hôn nửa năm, anh không hề chu cấp bất cứ xu nào cho con. Nhưng sau đó thì anh đột ngột gửi tiền rất đều, cho tới tận bây giờ. Hẳn thời gian đó anh bắt đầu ổn định được công việc và thực sự tu chí làm việc.
Về nhà tôi suy nghĩ rất nhiều. Từ khi ly hôn tôi chưa có ai khác, hiện tại anh cũng đang độc thân, vậy liệu chúng tôi có thể hàn gắn không? Anh giờ đã khác chẳng còn như xưa thực sự khiến tôi bị xao động. Tôi nhận ra mình vẫn còn tình cảm với anh. Tôi có nên chủ động “cưa” lại anh không hả mọi người?