Góa chồng đã 6 năm giờ muốn tìm bạn trai, liệu tôi có được hạnh phúc?

Năm tôi 28 tuổi, chồng tôi mất vì ung thư, để lại cho tôi nỗi đau đớn, nhớ nhung vô cùng. Cũng may là những ngày tháng ấy, tôi còn có con gái nhỏ bên cạnh.

Chưa đến 30 đã rơi vào cảnh góa bụa, tôi không còn thiết bất cứ điều gì. Nhiều lúc tôi chỉ muốn đi theo chồng. Khi ấy, chính con gái là nguồn động viên lớn, con nhắc tôi nhớ đến hình ảnh anh và tiếp thêm sức lực cho tôi mỗi lúc gặp khó khăn, nản lòng, không còn thiết sống.

Con nhắc cho tôi nhớ rằng tôi còn có sợi dây gắn kết với người chồng xấu số của mình dưới suối vàng. Dù thế nào, tôi nhất định phải nuôi con nên người, phải yêu con nhiều hơn cả tình yêu của một người mẹ, bởi con mất bố.

Những tháng năm ấy, giờ nghĩ lại vẫn khiến tôi ứa nước mắt. Tôi biết ơn bố mẹ mình vô cùng vì đã luôn ở bên tôi, trông cháu giúp tôi khi tôi muốn vùi đầu vào công việc, để kiếm tiền, để tìmquên, khoả lấp khoảng trống tình cảm mà không ai bù đắp được, kể cả người thân ruột thịt.

Sáu năm đã trôi qua, con gái tôi giờ không còn bé dại. Con khôn lớn hơn nhiều, so với các bạn tuổi teen thì con già hơn tuổi, trầm tính, nhiều tâm tư và đã có những lúc không còn thích mẹ ở bên cạnh.

Tôi hiểu con bắt đầu có thế giới riêng của mình, con có những khi thích chuyện trò, tâm sự với bạn hơn với mẹ, có những chuyện thầm thì chẳng ra trẻ con cũng chưa là người lớn. Tôi hiểu một ngày nào đó, con sẽ rời xa vòng tay mẹ, tôi dù có muốn ôm con trong lòng mãi thì cũng không được nữa rồi.

6 năm trôi qua với những phấn đấu không ngừng, tôi đã có chỗ đứng ổn định trong công việc. Nhưng nhìn đi nhìn lại, không có một người đàn ông bên cạnh, quả tình nhiều lúc rất chạnh lòng. Tôi từng khóc cay đắng dưới mưa, mặc cho nước mưa cuốn trôi đi nước mắt chỉ vì hôm ấy xe hỏng giữa đường mà không có ai giúp. Khi con ốm sốt phải nhập viện, dù bản thân tôi sợ hãi, yếu đuối vô cùng nhưng vẫn phải gồng lên mạnh mẽ như đàn ông để đôn đáo, để ông bà ngoại không muộn phiền lo lắng cho hai mẹ con… Những ngày ấy đã qua rồi, nhưng giờ cũng là lúc tôi nhận ra mình nên tìm kiếm một người đàn ông, để san sẻ, để cảm nhận lại yêu và thương. 

Tôi có thể làm điều đó không? Bản thân tôi mong một người bầu bạn nhưng lo ngại nhiều. Tôi mới ngoài 30 tuổi, 6 năm qua đủ để tôi hiểu cảm giác cô độc tủi thân đến mức nào. Nhưng thay đổi cuộc sống này, tôi có khiến con gái và những người thân hai bên nội ngoại sốc? Mọi người liệu có hiểu không hay sẽ trách cứ tôi? Và lo lắng lớn nhất là, người ta liệu có thể yêu thương con tôi và mang cho nó cuộc sống vui vẻ hạnh phúc như tôi luôn muốn mang cho nó?

Theo Dân trí

Related Posts

Cảnh báo những nguy cơ tiềm ẩn từ các clip giải trí dành cho trẻ em

Thời gian qua, các clip giải trí được đăng tải trên các nền tảng xã hội như facebook, youtube gia tăng một cách nhanh chóng, trong đó, số lượng clip…

Read more

Cô dâu tử vong trong ngày cưới vì than khóc quá nhiều

Một cô dâu ở Ấn Độ đã khóc rất nhiều trong đám cưới của mình rồi đột ngột ngất xỉu và qua đời do trụy tim. Ảnh minh hoạ Một…

Read more

Mùa xuân cổ tích đến với chàng trai “Nick Vujicic của Việt Nam”

Tai nạn điện giật làm chàng sinh viên mất đôi tay. Trong lúc điều trị, anh được một người đàn ông mất đôi tay khác gần gũi, động viên và…

Read more

Vừa hết Tết tôi đề nghị chồng: “Chúng ta ly dị đi” và phản ứng của anh khiến tôi hoảng sợ vô cùng

Suốt 3 ngày Tết ở nhà chồng mà tôi ngột ngạt chán nản về cuộc sống vô cùng, không hiểu mình lấy chồng để làm gì nữa. Vợ chồng tôi…

Read more

Bí mật cách tránh thai của phi tần trong cung, kỹ nữ lầu xanh

Sinh con, làm mẹ là thiên chức trời ban cho người phụ nữ. Tuy nhiên vào thời phong kiến, gái lầu xanh và nhiều cung tần mỹ nữ không muốn…

Read more

Bí mật nụ hôn tuổi già

Có lần tôi bắt gặp một nụ hôn bên trong khung cửa. Đó là nụ hôn ông nội đặt lên đôi má nhăn nheo của bà. Tận sau này tôi…

Read more

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *