Khi biết chồng có bồ nhí, tôi không nổi đóa lên mà nhẹ nhàng tới gặp mặt cô nàng. Tôi cũng hành xử lịch sự nhưng đủ khiến cô ả sợ hãi, chạy mất dép sau lần ấy.
Tôi và Thành lấy nhau 6 năm, thêm 2 năm yêu nhau nữa quá đủ để tôi hiểu về con người anh. Tới giờ, sự nghiệp của anh cũng dần ổn định, gia đình cũng viên mãn thì tôi lại chết điếng phát hiện ra anh ngoại tình.
Đúng là khi người ta thành công thường quên đi những lời thề trong giông bão. Chồng tôi mới có chút của ăn, của để anh đã lập tức ra ngoài tìm của lạ. Trong khi, vợ anh – tôi đây cùng anh đồng cam cộng khổ, hy sinh, chịu đựng thì anh lại chẳng nghĩ tới.
Tôi rất buồn và sốc nhưng tôi nhìn 2 đứa nhóc mà lau nước mắt, tự dặn mình phải mạnh mẽ. Ngẫm nghĩ hồi lâu, tôi đã quyết định sẽ phải tìm cách xử cả anh, cả ả, xử cả đôi bên. Vì anh là người đầu tiên gây ra mọi nguồn cơn của tội lỗi, còn ả cũng biết thừa anh có gia đình mà vẫn dây dưa dính vào vì chút lợi ích cá nhân.
Ngay sau đó, tôi quyết định thuê người giúp việc thay vì cứ lo ki cóp như xưa. Thời gian rảnh, tôi dành để chăm sóc bản thân, lo tìm hiểu về mối quan hệ giữa chồng và bồ nhí. Chồng tôi cũng hơi bất ngờ khi nghe tôi thông báo có người giúp việc nhưng anh lại trở về vẻ dửng dưng như cũ:
– Ừ, tùy em. Thấy sao hợp lý là được.
– Tùy là tùy thế nào, anh phải đưa tiền cho em chứ.
Rất miễn cưỡng, Thành rút ví ra, đưa tôi rồi bảo:
– Tháng này doanh thu không tốt, lương không cao, em chi tiêu cho tiết kiệm. Còn tiền trong thẻ, đừng có tùy tiện rút ra nếu không có việc gì quan trọng.
Tôi phớt lờ lời chồng nói và dùng số tiền đó để thuê thám tử điều tra. Sau 1 thời gian, tôi đã biết rõ thời gian, địa điểm họ thường gặp gỡ. Thậm chí, cả gia cảnh của ả nhân tình kia, tôi cũng thuộc nằm lòng.
Một tối nọ, tôi một mình tới địa điểm chồng hẹn ăn tối cùng nhân tình. Khi thấy tôi, Thành không khỏi bất ngờ, nhưng tỏ ra đạo mạo, giới thiệu:
– Em tới đây làm gì? Tình cờ nhỉ, anh đi công chuyện. Đây là Trúc – thư ký của đối tác. Anh ấy chạy đi vệ sinh 1 chút.
Tôi liếc lên bàn, nhìn cả hai, rồi cười khẩy, bảo:
– Hay nhỉ, vào nhà vệ sinh thế mà nhân viên lại dọn luôn chén đũa của anh ấy à?
– À, à,… cái này… – Thành ấp úng nói không lên câu.
– Thế em ngồi đây chờ anh ấy ra rồi chào được chứ?
– Đây là công việc của anh, em tới đây có chuyện gì?
– Vẫn cố giấu tới cùng đúng không? Con ở nhà đang đòi mẹ, tôi không có thời gian nữa nên thôi cũng lật bài ngửa luôn nhé!
Tôi chỉ thẳng tay vào mặt ả bồ nhí, rồi quát:
– Con tôi 2 đứa, nợ mua nhà còn gần tỷ, mua xe thêm vài trăm, chức giám đốc bộ phận của Thành cũng chẳng phải quá to tát nhưng lại bị đồng nghiệp ghen tị, chơi xấu lúc nào không hay. Và 1 tin không mấy vui cho cô đó mẹ anh Thành tính khí không mấy dễ chịu, anh ấy lại là con trưởng, nếu cô cảm thấy gánh được thì tôi cũng nhường.
– Em nói gì thế?
– Và thật sự lo được tốt cho 2 con của tôi, tôi cũng cảm ơn cô lắm. Bao nhiêu năm qua tôi chịu đựng, hy sinh đủ rồi, quần áo rách không dám mua, tóc xơ xác không dám làm. Nhờ có cô mà tôi không tiếc tiền tút tát lại nhan sắc đấy!
Nghe tới đây, cô ả chỉ cúi gằm mặt rồi rối rít xin lỗi tôi. Thành thì không nói lên lời, mãi 1 lúc lâu mới lay tay tôi rồi lôi về. Sau lần đó, Thành tha thiết xin lỗi và hứa sẽ thay đổi. Anh khẳng định sẽ không phạm phải sai lầm tương tự.
MISS MỘNG MƠ, THEO HELINO