Đêm động phòng, tôi bàng hoàng phát hiện dấu vết lạ trên người vợ, nhiều chỗ da thịt đang bị thâm tím.
Tôi quen Vi qua một buổi tiệc. Em trầm lặng, không vồ vập như các cô gái khác. Phải thừa nhận, Vi có nét đẹp dịu dàng phảng phất vẻ u buồn. Tôi cảm giác, em như bước ra từ trong tranh, đầy huyền bí và lôi cuốn.
Theo lời giới thiệu, Vi từng học sư phạm nhưng xin việc khó khăn nên em đi làm thuê, cố gắng bám trụ lại Hà Nội. Thời điểm quen tôi, Vi mới làm nhân viên tư vấn sản phẩm cho công ty thiết kế của bạn tôi khoảng 2 tháng.
Thấy tôi chưa có vợ, mọi người trong bữa tiệc ra sức ghép đôi. Tối đó, tôi được bạn giao nhiệm vụ đưa em về nhà an toàn. Suốt quãng đường, em ngại ngần, mỗi lần trò chuyện, đôi má ửng đỏ, đáng yêu vô ngần.
Cũng từ ngày đó, tôi say nắng Vi, tìm cơ hội cưa cẩm, quyết tâm rước em về làm vợ.
Vất vả nửa năm theo đuổi, em mới đồng ý hẹn hò.
Khi yêu nhau, tôi mới nhận thấy Vi có nhiều thái độ kỳ quặc. Không gặp mặt, em thường xuyên nhắn tin mùi mẫn, bày tỏ nhung nhớ. Tuy nhiên, đến lúc gặp gỡ, đi chơi cùng tôi, lúc nào em cũng nhanh nhanh, chóng chóng rồi về.
Vi thuê căn chung cư mini nhỏ để ở, hàng tháng tôi tự nguyện hỗ trợ tiền nhà, điện nước, mua sắm đồ đạc cho em thoải mái.
Có lần, tôi mua vài khung ảnh về, lồng ảnh tình cảm của hai đứa, bày trí ngoài phòng khách. Hôm sau đến, đã thấy Vi cất hết đi.
Tôi không thích hút thuốc, Vi cũng vậy nhưng nhà em thường xuyên có bật lửa và gạt tàn thuốc lá. Nhiều lần đi công tác về, tôi còn phát hiện gạt tàn đầy mẩu thuốc lá, mùi thuốc khét lẹt từ phòng ngủ ra phòng khách. Em giải thích là có bố và anh trai dưới quê lên chơi. Hai người nghiện thuốc lá nặng, lần nào lên cũng hút liên tục.
Tôi nghe bạn gái nói, chỉ biết cười, bảo em nhắn người thân hút ít, kẻo ảnh hưởng sức khỏe.
Xác định yêu và cưới em về làm vợ nên quãng thời gian tìm hiểu, đôi lần tôi đòi hỏi. Em chỉ chiều chuộng 1 vài lần rồi từ chối. Vi có vẻ không thích, em chia sẻ, từng bị bạn trai cũ lợi dụng năm 17 tuổi. Khi em có bầu, người đó phủi tay phũ phàng. Giờ mỗi lần thân mật, em vẫn còn ám ảnh.
Nghe chuyện Vi tâm sự, tôi càng thương em nhiều hơn. Tôi tự nhủ với bản thân sẽ chữa lành vết thương lòng, bù đắp cho người con gái này. Cũng chính ngày đó, tôi ngỏ lời cưới em.
Mặc dù tôi muốn cho em một đám cưới hoa lệ, để gia đình em nở mày nở mặt nhưng Vi từ chối. Hôn lễ diễn ra hết sức đạm bạc với số lượng khách mời hạn chế. Ngày ăn hỏi cũng là ngày đón dâu.
Em nói, cưới xin là chuyện nhỏ, sống với nhau là chuyện lớn. Thà rằng tiết kiệm, để tiền lo cho tương lai còn hơn phung phí vào những thứ vô bổ.
Đêm tân hôn, tôi ôm em vào lòng, trái tim rộn ràng niềm hạnh phúc. Từ nay, chúng tôi là vợ chồng, cùng đồng cam cộng khổ, xây dựng tổ ấm hạnh phúc.
Giây phúc mặn nồng, tôi vô tình phát hiện vết răng trên người em, vài chỗ da thịt thâm tím. Lâu nay, chuyện tình cảm thân mật giữa chúng tôi đã hiếm hoi, thời điểm trước khi cưới, tôi cũng bận rộn công việc, không gần em.
Vậy vết tích đó là ở đâu ra? Tâm trạng rối bời, lòng đầy nghi hoặc, tôi yêu cầu làm rõ mọi chuyện. Đáp lại thái độ dồn dập của tôi, Vi chỉ ngồi thinh lặng, khuôn mặt xinh đẹp nhạt nhòa nước mắt.
Trong đêm, tôi nổi nóng, bắt em ra xe, tôi đưa về nhà bố mẹ vợ. Vi mới thảm thiết van xin tôi bình tĩnh. Vợ thú nhận, đó là dấu tích của Thắng – cậu bạn thân từ thời đại học của tôi, cũng là người mai mối chuyện tình này.
Hóa ra, Vi và Thắng qua lại từ trước, đến khi vợ Thắng thấy nghi ngờ, cậu ta liền gán ghép em với tôi để đánh lạc hướng vợ.
Tưởng như vậy, hai người sẽ dừng lại nhưng không ngờ, kể cả yêu tôi, Vi vẫn lén lút qua lại với Thắng. Nơi họ tình tự là căn hộ của Vi. Thắng hay đến gặp em vào lúc tôi đi vắng. Trước ngày cưới, cả hai vẫn còn thắm thiết.
Đau khổ hơn, Vi không giấu giếm, đang mang thai con Thắng được 2 tháng. Vì lẽ đó em mới nhận lời làm vợ tôi. Hụt hẫng, cay đắng khi bị bạn thân và người mình yêu qua mặt. Lòng tôi như có ai cào xé.
2 tuần nay, tôi như cái xác không hồn, vợ xách vali rời nhà sau hôm vụ việc vỡ lở. Người ta trách tôi ngu dại, biết vợ như vậy nhưng vẫn yêu, vẫn thương. Tôi định rộng lòng tha thứ, muốn đưa em đến một vùng đất khác, xây dựng lại từ đầu, cùng làm ăn nuôi đứa bé. Tôi làm như vậy liệu có đúng không?
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Theo Vietnamnet