Đàn bà nên khôn ngoan để giữ im lặng vừa làm thứ trang sức để đàn ông nể trọng, vừa là thứ vũ khí để tự bảo vệ mình, để kiêu hãnh riêng biệt nhất…
Ảnh: Intenret
Im lặng đủ khôn khéo
Đàn bà bà khôn không nói nhiều, đúng hơn là không nói nhiều những điều vô ích. Ngược lại, họ hay im lặng hơn. Họ im lặng để nghe chồng nói, im lặng khi biết chồng đang giải tỏa bằng lời khó chịu. Với họ, lắng nghe thể hiện sự tôn trọng, im lặng chính là khôn khéo, là kiên nhẫn của sự tinh ý và khôn ngoan. Họ hiểu đàn ông trân trọng sự im lặng biết chừng mực này. Và hơn hết, khi sự im lặng đủ vừa tinh ý, đàn bà sẽ chẳng cần động tay làm điều gì khác, đối phương cũng tự khắc hiểu ý.
Nhưng lắng nghe không có nghĩa là cam chịu, là nhún nhường, là mặc sức để đối phương tổn thương mình. Với đàn bà khôn, nếu im lặng để người khác xem thường mình, chính là im lặng chết. Ranh giới cho mức im lặng của đàn bà khôn ngoan bằng đúng sự tôn trọng họ nhận được.
Im lặng để đổi lại sự tôn trọng
Sự im lặng của đàn bà khôn ngoan còn là để đối phương tự thấy mình sai, tự biết đàn bà đủ cảm thông và vị tha cho họ thế nào. Họ không vì chút giận mà nói lời không hay, càng không vì lỗi lầm của người khác mà chì chiết khó nghe. Với đàn bà khôn ngoan, nếu lời nói không làm yên lòng nhau thì thà im lặng, im lặng để bỏ bớt cái tôi, im lặng để người kia còn biết mình còn được trân trọng.
Hơn hết, đàn bà khôn im lặng còn là để cho đối phương cơ hội. Vì họ biết ai cũng có lúc mỏi mệt, sai trái, ai cũng cần một lần thứ tha và cảm thông. Sự im lặng của đàn bà khôn chỉ khiến đối phương tự nhận ra mình cần tôn trọng sự kiên nhẫn và bao dung của họ hơn.
Im lặng để cảnh cáo
Sự im lặng của đàn bà có khi nhẹ nhàng bao dung thì cũng có lúc phải dữ dội để răn đe, để cảnh cáo.
Như một lần chị tôi từng khiến anh rể sợ xanh mặt chỉ vì sự im lặng của chị khi anh ngoại tình. Chị vốn không hề giận quá mất khôn, chị cũng không kêu ca khóc than với ai để bôi xấu chồng mình, gia đình mình. Chị chỉ im ìm để lại vài tấm ảnh tình tứ của anh và nhân tình, ôm con, xách vali đi du lịch cả tháng dài. Không một lần gọi điện, không khi nào liên lạc được, anh rể tôi như phát điên trước sự im lặng của chị.
Đến khi trở về, chị tôi cũng chưa từng nhắc về chuyện anh rể ngoại tình. Nhưng hơn ai hết, anh biết nếu anh còn tái phạm, anh chắc chắn sẽ không thể sống nổi nếu thiếu mẹ con chị. Sự im lặng và biến mất của chị tôi trong 1 tháng đủ để cảnh cáo lần đầu cũng là sau cùng của chị.
Và cuối cùng, im lặng để ra đi đúng lúc
Thật ra, đây là sự im lặng đau lòng nhất với đàn bà, nhưng là cần thiết. Đàn bà khôn không bao giờ ra đi trong ầm ĩ hay nước mắt. Vì họ hiểu, để đi đến bước cuối cùng để ra đi, người đàn ông kia vốn đã không còn ý nghĩa gì để họ phải khóc lóc hay níu giữ. Hơn hết, họ biết đâu là lúc để ra đi, khi nào là giữ im lặng làm một cái kết sau cùng. Họ không ra đi trong tủi hổ, càng không ra đi vì bị vứt bỏ. Họ đi, khi chưa bị tổn thương đến không nhấc chân nổi. Họ đi, khi biết ở lại thêm chính là tự hạ thấp chính mình. Sự im lặng sau cùng để rời đi phải là sự kiêu hãnh cuối cùng của đàn bà khôn.
Đàn bà nên khôn ngoan để giữ im lặng vừa làm thứ trang sức để đàn ông nể trọng, vừa là thứ vũ khí để tự bảo vệ mình, để kiêu hãnh riêng biệt nhất…
Theo Phụ nữ Sức khỏe