Đàn ông lúc nào cũng nghĩ công việc phụ nữ đơn giản, cứ thử làm vợ xem. Với cái cách sống của mấy ông thì chả gia đình nào dám rước, chứ đừng nói có cơ hội được lấy để mà trả về nơi sản xuất
Ảnh: Internet
Vừa về đến nhà, chưa kịp tháo giầy. Mẹ chồng từ nhà trong ra mắng mỏ: “Sáng vội đi làm thế à mà quần áo, nhà cửa không dọn?”. Tôi bất ngờ hỏi lại mẹ: “Ủa, ban sáng con dặn chồng con là hôm nay chị ca sáng bị tai nạn, nên con thay ca chị vội quá. Nên nhờ ảnh vun đống quần áo bẩn và dọn qua nhà chờ chiều con về làm nốt mà mẹ”.
Mẹ chồng tôi cau có: “Nó thì biết làm gì mà bảo nó làm!”. Tôi cất giầy lên kệ rồi bước vào phòng, thấy chồng đang nằm xem phim mới gặng hỏi: “Anh này, em đi vắng cả ngày sao nhà cửa bừa bộn. Anh nằm vậy mà chung quanh như bãi chiến trường mà anh cũng chịu được à?”. Chồng tôi vẫn thản nhiên: “Lấy vợ về làm gì, em là vợ thì e dọn đi”. Câu nói nửa đùa nửa thật của chồng khiến tôi chẳng thấy vui mà còn lên cơn bất mãn. “Là vợ chứ là ô sin à? Lần sau ở nhà thấy việc gì bừa thì lao vào mà làm, tôi cũng phải đi kiếm tiền chứ có ở nhà ăn không ăn bám đâu mà việc gì cũng đến tay”. Thấy vợ chồng cãi nhau, mẹ tôi vội vã vào sắn tay áo: “Chị không làm thì để tôi!”. Rồi mẹ tôi hất đống quần áo cho vào giỏ đem ra ngoài. Tôi vội vã lấy 2 tay giữ lại: “Mẹ, mẹ để con”. Mẹ chồng tôi gạt tay tôi ra, chả nói năng gì rồi mang đồ đi giặt. Chồng tôi thấy thế mới khó chịu. Mặt nặng mày nhẹ với tôi.
Thay được bộ quần áo, tôi quay ra cơm nước tranh thủ đồ vừa giặt xong đem phơi luôn không thì tối muộn. Thế nào mẹ chồng lại dọn cơm ăn luôn, thế là cả nhà cũng chẳng ai lên gọi, tôi lại cứ đinh ninh ăn như mọi khi, thấy còn kém 5 kém 10 nên cứ làm nốt. Tới khi đi xuống thấy bàn cơm mặt nặng mày nhẹ, bố mẹ chồng cùng chồng đã ngồi đó từ bao giờ. Tôi vội vã vào xới cơm cho mọi người, vừa nói giọng nhận lỗi: “Chết, con tưởng nhà mình chưa ăn nên để mọi người đợi lâu quá ạ”. Vẫn chả ai nói gì với ai cả bữa …
Ăn cơm xong, tôi đang rửa bát thì thấy ở ngoài mọi người xì xầm nhau: “Con này nó lấy được nhà mình dễ, chứ như nhà khác chắc nó trả về nơi sản xuất lâu rồi”. Mẹ chồng nói vậy, chồng tôi chẳng bênh lấy 1 câu. Tôi nghe vậy mới ra hỏi mẹ chồng: “Mẹ ạ, thế mẹ thử nghĩ xem nhé, nếu con trai mẹ mà đi làm dâu thì bao lâu người ta đuổi về? Quần áo đồ đạc rơi dưới sàn, con trai mẹ bước qua mà cũng không nhặt lên, gần 30 tuổi đến cho đồ vào máy ấn nút cũng không biết ấn, con bảo mẹ thì mẹ bảo nó thì biết làm gì? Thế bây giờ chưa biết làm thì bao nhiêu lâu nữa hả mẹ? Con kém anh ấy tận vài tuổi mà cái gì cũng phải làm kể cả không biết đấy thôi!”.
Đàn ông lúc nào cũng nghĩ công việc phụ nữ đơn giản, cứ thử làm vợ xem. Với cái cách sống của mấy ông thì chả gia đình nào dám rước, chứ đừng nói có cơ hội được lấy để mà trả về nơi sản xuất. Ở với mẹ mình thì lúc nào chả sướng như vua, làm gì sai mà chẳng là đúng. Kể cả dù ở gia đình nhà chồng có thoải mái, có dễ bao nhiêu cũng không thể nào coi đó là nhà của mình được. Bởi ở đó chỉ có duy nhất tình yêu của chồng mình cho mình, còn mọi người còn lại chỉ coi mình là người mà con họ yêu. Vậy thôi! Mà đôi khi đến chồng nó còn chả yêu chả thương cho ấy chứ”.
Theo Dear.vn