Hóa ra cuộc đời người phụ nữ, nhiều khi ở hiền mà chẳng gặp lành, vợ có công mà chồng vẫn phụ
Người phụ nữ hết mình vì chồng con mà vẫn bị phụ bạc. Ảnh minh họa
Mọi người người thường cho rằng, phụ nữ sướng hay khổ thì hơn nhau ở tấm chồng “thông minh xinh đẹp cũng không bằng may mắn”. Lấy được chồng tốt thì người phụ nữ ấy sung sướng hạnh phúc, được nâng niu chiều chuộng như một bà hoàng. Còn chẳng may lấy phải người chồng lăng nhăng, không ra gì thì cuộc đời giống như sa vào vũng bùn lầy, trăm đường cùng khổ.
Hương trong phim “Gạo nếp gạo tẻ” là minh chứng rõ nét nhất cho điều này. Rõ ràng cô ấy là người có công lớn nhất trong việc tạo dựng và vun vén gia đình nhưng rồi kết cục lại nhận được gì chứ? Nước mắt, đớn đau, những lời chửi bới, trách cứ của chồng… tất cả đang dày vò, đè nặng lên người vợ, người mẹ đáng thương này.
Hương hy sinh tất cả đến quên chính bản thân mình để bôn ba, lo toan nuôi cả gia đình. Người phụ nữ ấy tằn tiện mặc lại những chiếc áo thun cũ của chồng, làm một lần hai công việc để tích góp từng đồng mua nhà mong cho con có một mái ấm trọn vẹn, đúng nghĩa. Trong mắt chồng nàng là người phụ nữ “keo kiệt”, không biết phấn son chải chuốt lại càng không ân cần, ngọt ngào.
Hương mạnh mẽ cỡ nào rồi cũng rơi nước mắt, cứng rắn đến đâu thì cũng phải mềm yếu lựa lời với chồng để cứu vãn cuộc hôn nhân. Người phụ nữ ấy quyết không kí vào tờ đơn ly hôn, không buông tay khi hôn nhân đang dần rơi vào vực thẳm tất cả chỉ vì muốn giữ trọn vẹn gia đình cho con. Tưởng chừng sau mười năm cực khổ, đớn đau ấy cô sẽ nhẹ nhàng, yên ổn hơn nhưng tình nghĩa bao năm thực ra cũng không bằng vài phút cám dỗ. Nước mắt sao có thể thôi rơi khi người chồng mình từng tay ấp vai kề nay một mực đòi buông bỏ tất cả, bỏ mặc hai đứa con thơ. Vất vả cực nhọc ngần ấy năm ghánh chịu cũng không đau bằng thực tại trái ngang này.
1 năm, 11 năm hay 51 năm… khi người ta đã không cần, thì tính để làm gì. Ảnh minh họa
Đấy, các bạn ạ! Cuộc sống không phải lúc nào cũng chỉ có những cái kết viên mãn, màu hồng như trong cổ tích hay ngôn tình đâu. Rằng chỉ cần yêu nhau, đến với nhau là hạnh phúc trọn đời. Rằng những người yêu thương bạn sẽ suốt đời nâng niu, yêu thương bạn.
Bạn nên biết, ở hiện thực những lời thề hẹn như “bên nhau trọn đời” hay “hạnh phúc trăm năm” không bao giờ có giá trị tuyệt đối, Đó thực chất chỉ là những câu nói lừa mình dối người khi người ta cần nó để xây dựng lòng tin.
Trong hiện thực, mối quan hệ nào cũng có thể sẽ kết thúc, vậy bên nhau 1 năm, 11 năm, 21 năm hay 51 năm về bản chất không có gì khác nhau cả. Khi lòng người đã quyết rời đi thì dù bạn có níu kéo rằng “tôi đã hy sinh, từ bỏ rất nhiều thứ vì mối quan hệ ấy” cũng đều vô nghĩa. Vì họ không còn muốn tính toán được gì và mất gì ở mối quan hệ này mà là họ không cần nó nữa. Họ sẽ quên đã từng có một người vì mình làm rất nhiều việc. Vì lúc này, điều họ nghĩ đến chỉ là người kia không còn có thể chia sẻ được với mình nữa. Chỉ cần thế thôi, họ sẽ tự dựa vào một người khác.
Vì thế, khi một mối quan hệ đã rạn nứt thì dù bạn có cố níu nó thêm 1 tháng, 1 năm, 2 năm bằng bất cứ lí do gì thì nó cũng sẽ tan vỡ thôi. Vậy tại sao không để nó vỡ sớm hơn, hai người không phải dằn vặt nhau, làm khổ nhau trong cái nơi vẫn được ví von là “mái ấm” ấy.
Cuộc sống không ai lường trước được điều gì cả. Bạn nắm được tay một người, chưa chắc đã nắm được tâm của họ. Bạn hiểu được một người, chưa chắc bạn đã có thể ở bên cạnh người đó suốt đời.
Đó mới chính là cuộc sống, không có gì là tuyệt đối, mãi mãi cả.
Thu Hằng tổng hợp