Hết lòng vì gia đình vẫn bị vợ bỏ

Ngước mắt lên trời cao, cái nắng mùa hè vẫn chói chang, tôi với em đã ở bên nhau 2 năm, ly dị hơn một năm.

Cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn, chỉ có lòng người đổi thay. Tôi 29 tuổi, em 30 tuổi, tính em cầu toàn, lo xa, nóng tính và thẳng thắn. Tôi hiền lành, chăm chỉ, chân chất, đôi khi hay tự ái. Tôi và em quen nhau qua một người bạn rồi yêu lúc nào không hay. Khi yêu, chúng tôi thường cãi nhau. Mỗi lần như thế, dù lý do gì em đều nói chia tay. Thương em, tôi nhận lỗi về mình và làm hòa. Em có sai cũng không bao giờ nhận lỗi. Em quyết cái gì là phải làm ngay, không cần suy nghĩ. Yêu nhau được một năm, hai đứa quyết định về chung nhà.

Em làm nhân viên hợp đồng ở một cơ quan nhà nước, lương tháng 3 triệu. Tôi công tác trong lực lượng vũ trang, lương tháng 9 triệu, công việc đặc thù, làm ca kíp.Tôi sống ở thành phố lớn, bố mẹ hai bên ở quê đều khó khăn, thuê nhà hết 3 triệu/tháng. Tôi biết cả hai lương thấp nên cố gắng làm thêm giao hàng hay xe ôm, tận dụng bất cứ lúc nào rảnh, kể cả thứ bảy và chủ nhật, mỗi tháng kiếm thêm tầm 7 triệu. Tôi không rượu chè, bài bạc hay gái gú, chí thú làm ăn, trừ những cuộc nhậu quan trọng của cơ quan. Nếu đi nhậu tôi đều về trước 10 rưỡi đêm. Hàng tháng nhận lương tôi thường bù thêm cho tròn 10 triệu rồi đưa hết cho em. Tiền nhà tôi tự đóng, mọi chi tiêu cá nhân tôi tự túc.

Hai đứa dự định kế hoạch một thời gian, ở quê mọi người lo lắng chuyện con cái của chúng tôi. Ai hỏi tôi tự nhận mình yếu để tránh áp lực cho em, dù chúng tôi đi khám tiền hôn nhân trước đó và không có vấn đề gì. Do đặc thù công việc, em hay về muộn, ban ngày đi làm, chỉ tối hai đứa gặp nhau nên tôi thường xuyên về đi chợ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, dắt xe cho em vào nhà. Mỗi lần về nhà em đều kêu mệt. Tôi thương em nên ăn uống xong lại dọn dẹp, để em nghỉ ngơi. Em nằm chơi điện thoại, thiếu cái gì lại gọi tôi lấy hộ, kiểu sai vặt. Em dùng xong bỏ luôn đó, nếu tôi không dọn thì cứ kệ. Tôi nhờ em làm việc nhà thì em làm qua loa đại khái, em nói không muốn làm, phơi quần áo thì kêu xà cao, nói qua nói lại thì hai đứa sẽ cãi nhau rồi xưng mày tao và em đòi ly dị. Nhiều lúc tức quá tôi đá cái ghế rồi đóng cửa sập lại, ra ngoài uống nước rồi lại về. Về thấy lá đơn xin ly dị, tôi xé vụn ra rồi đi ngủ.

Em hay so sánh tôi với người khác, có người không xinh như em mà lấy được chồng có điều kiện. Em chê tôi đã ra thành phố rồi mà vẫn giữ nếp sống ở quê. Hai đứa về quê đếm trên đầu ngón tay, mỗi lần về em lại bảo: “Lại về đến nơi chó ăn đá gà ăn sỏi, đã nghèo lại còn lười”. Tôi chẳng biết em trêu đùa hay nói ý gì, chỉ cười bảo: “Quê anh nghèo nhưng sinh ra anh và anh biết cố gắng, bố mẹ anh nghèo nhưng chưa xin em gì cả”. Bố mẹ tôi quý con, ngày lễ Tết về là bố mẹ vui, cũng chưa mắng em bao giờ, có biếu ông bà chút tiền bố mẹ cũng chẳng lấy vì thương con.

Chuyện vợ chồng của chúng tôi cũng không ổn, mới đầu thì bình thường, hơn một năm em cho tôi ăn chay. Em không thích ôm, không thích chung chăn mặc cho tôi gợi ý ngon ngọt. Hai đứa nói chuyện với nhau, em đề nghị tôi ra ngoài mà tìm. Lương tâm tôi sao cho phép như vậy, sao có thể phản bội em được. Rồi tôi đi làm nhiều hơn để quên đi, thôi thì cuộc sống này do mình lựa chọn, em tốt thì tôi hưởng, không tốt tôi phải chịu. Nghĩ về những điểm tốt của em để tôi tìm niềm vui và cố gắng giữ lấy.

Em có tính tiết kiệm nên hai năm bên nhau cũng tích cóp được gần 400 triệu (trước khi lấy nhau, tôi có quyển sổ tiết kiệm rồi nhập chung luôn cả tiền mừng cưới). Vay mượn bạn bè, người thân, chúng tôi bàn mua căn hộ trả góp. Có ít tiền tôi tính mua xa chút cho hợp lý. Em không đồng ý, muốn mua gần, như thế tôi sao gánh nổi. Hai đứa cãi nhau, chẳng ai nhịn ai, em lại đòi ly dị, đến nỗi bố mẹ hai bên phải khuyên giải.

Rồi một hôm em bị cảm cúm nhẹ, hôm đó cuối tuần em được nghỉ ở nhà. Tôi đi làm vẫn gọi về bảo em ốm cứ nghỉ ngơi, ăn gì tôi mua. Em nói tôi mua gì cũng được, tiện đường nên tôi mua nem nướng. Về em chê khô, không ăn được, mắng tôi rồi lấy mỳ tôm ăn. Tôi bảo ăn gì sẽ đi mua tiếp cho em. Đến tối, em nói gì đó rồi lời qua tiếng lại, em bảo không tôn trọng bố tôi, có ở cũng chẳng muốn ở cùng bố. Hai đứa cãi nhau, tôi tức quá đập vỡ bàn phím máy tính rồi đá cái bát vào tường, sau đó đi ra ngoài. Ra ngoài em nhắn tin kiểu ăn thua với tôi rồi đòi ly dị. Lần này tôi đồng ý để em toại nguyện sau nhiều lần đòi chia tay.

Me vợ biết chuyện, khuyên tôi đừng ký đơn rồi khuyên giải. Bạn bè, người thân đều khuyên. Khuyên giải chẳng được, mẹ đòi từ mặt con gái, quay ra bảo tôi xuống nước xin lỗi em, nhận lỗi về mình, xin ly thân một thời gian để hai đứa suy nghĩ. Em vẫn kiên quyết ký đơn.

Một cuộc tình trôi qua như thước phim chậm, nó để lại những tổn thương nhất định. Có lẽ anh gặp em là cái duyên nhưng ở bên nhau hay không lại là sự lựa chọn. Mong ai đó đến bên có thể làm em hạnh phúc và phát huy được điểm tốt. Con người mà, chẳng có ai hoàn hảo cả, ai cũng có cái sai, chẳng qua nhịn nhau được hay không, có muốn cùng nhau bước qua mọi khó khăn hay không. Chúng ta cần nhận ra, sửa đổi để sống tốt hơn. Thời gian sẽ xóa nhòa tất cả, rồi thời gian sẽ quên đi mọi thứ. Ai rồi cũng sẽ phải bước tiếp.

Related Posts

Cảnh báo những nguy cơ tiềm ẩn từ các clip giải trí dành cho trẻ em

Thời gian qua, các clip giải trí được đăng tải trên các nền tảng xã hội như facebook, youtube gia tăng một cách nhanh chóng, trong đó, số lượng clip…

Read more

Cô dâu tử vong trong ngày cưới vì than khóc quá nhiều

Một cô dâu ở Ấn Độ đã khóc rất nhiều trong đám cưới của mình rồi đột ngột ngất xỉu và qua đời do trụy tim. Ảnh minh hoạ Một…

Read more

Mùa xuân cổ tích đến với chàng trai “Nick Vujicic của Việt Nam”

Tai nạn điện giật làm chàng sinh viên mất đôi tay. Trong lúc điều trị, anh được một người đàn ông mất đôi tay khác gần gũi, động viên và…

Read more

Vừa hết Tết tôi đề nghị chồng: “Chúng ta ly dị đi” và phản ứng của anh khiến tôi hoảng sợ vô cùng

Suốt 3 ngày Tết ở nhà chồng mà tôi ngột ngạt chán nản về cuộc sống vô cùng, không hiểu mình lấy chồng để làm gì nữa. Vợ chồng tôi…

Read more

Bí mật cách tránh thai của phi tần trong cung, kỹ nữ lầu xanh

Sinh con, làm mẹ là thiên chức trời ban cho người phụ nữ. Tuy nhiên vào thời phong kiến, gái lầu xanh và nhiều cung tần mỹ nữ không muốn…

Read more

Bí mật nụ hôn tuổi già

Có lần tôi bắt gặp một nụ hôn bên trong khung cửa. Đó là nụ hôn ông nội đặt lên đôi má nhăn nheo của bà. Tận sau này tôi…

Read more

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *