Tôi thấy nhục nhã khi bị chồng ghẻ lạnh

5 năm nhìn lại, chúng tôi buồn nhiều hơn vui nhưng tôi chưa bao giờ hết yêu anh, chỉ có anh là bất mãn với tôi.

Tôi là cô giáo dạy Anh văn, 35 tuổi, có mối tình đẹp với người bạn từ thời thanh mai trúc mã, nhưng gia đình ngăn cấm vì văn hóa gia đình khác nhau xa quá. Cuối cùng chúng tôi cũng vượt qua và có hai thiên thần xinh xắn. Thay vì một cái kết cho cuộc tình đẹp như trong phim thì hôn nhân là địa ngục cho cả hai. Từ khi cưới nhau, chúng tôi bất đồng quan điểm nhiều thứ, không dung hòa được, cộng thêm phải chuyển chỗ ở và công việc, kinh tế bấp bênh càng làm cho mối quan hệ tệ hơn, đỉnh điểm là anh đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi viết đơn ly dị và ra khỏi nhà anh. Sau đó tôi là người chủ động liện lạc với anh để tìm cách hàn gắn vì còn yêu anh và nghĩ anh cũng vậy.

Tôi nói cho anh nghe những bức xúc của mình. Còn anh, không nói gì về những cái bất mãn ở tôi, chỉ nói xin lỗi. Tôi ý thức rõ cái gì đang làm rào cản giữa hai người, đó là quan hệ vợ chồng. Tôi ở trong nhà anh, không tránh khỏi những chuyện vụn vặt với nhà chồng, đêm đến chỉ muốn được chồng âu yếm hay thủ thỉ để những điều mâu thuẫn kia nguôi ngoai, nhưng chúng tôi khi có bé thứ hai, mọi thứ đảo lộn lên. Bé lớn thì khó nuôi, khóc đêm hàng tháng trời, bé nhỏ dễ hơn nhưng bị chị làm giật mình. Kinh tế khó khăn vì tôi nghỉ việc ở cơ quan, anh thu nhập không ổn định, bao nhiêu thứ như cái vòng siết chặt chúng tôi, tình cảm vợ chồng không còn thân mật hay tình tứ.

Ảnh minh họa

Tôi hỏi vì sao anh lảng tránh chuyện vợ chồng, anh nói tại con nhỏ, không muốn làm ảnh hưởng con. Lúc đó tôi tin thật, nghĩ chồng mình tốt vậy mà còn trách gì nữa. Tôi chủ động ôm chồng, muốn được thủ thỉ nói chuyện như những cặp vợ chồng khác khi đêm khuya. Anh tránh, có khi gắt lên nói để anh yên. Tôi buồn phát khóc.

Đến khi tôi nghĩ chúng tôi nên tìm chốn riêng tư để cuộc sống vợ chồng ổn theo cách tự nhiên của nó, thay vì ở chung với ba mẹ chồng. Từ khi ra riêng, chúng tôi cãi nhau nhiều và mối quan hệ càng đẩy xa. Anh trách tôi sòng phẳng, cứng nhắc, quy củ. Tôi trách anh vô tâm với vợ con, không cho chúng tôi một không gian riêng tư bởi tôi cần anh. Cãi nhau 3 lần thật to, tôi nhận ra mình phải thay đổi trước khi muốn người khác thay đổi. Tôi yêu anh và thay đổi rất nhiều vì anh. Mọi việc trong nhà, tôi không ràng buộc anh nữa, tự làm hết, hôm nào mệt thì cân nhắc cái nào cần làm trước, không sẽ để hôm sau, cốt yếu là tôi không muốn ôm đồm để vợ chồng phải vô cái vòng xoắn nữa. Mối quan hệ tôi với chồng cũng đỡ hơn.

Anh vui vẻ, cởi mở hơn nhưng trừ chuyện vợ chồng. Bé thứ hai 3 tuổi thì chúng tôi gần gũi 3 lần. Tôi và anh giờ không cãi vã những chuyện vặt vãnh nữa, mọi thứ được tiết chế lại rất nhiều từ hai phía. Tôi vui vì mối quan hệ dần trở lại nhưng trong lòng vẫn đau đáu một điều: chồng không muốn gần tôi là vì anh không còn yêu tôi nữa? Tôi hỏi anh nhiều lần, nói nếu anh bệnh thì sẽ đồng hành cùng anh để chữa trị. Anh bảo không bệnh gì cả, đơn giản là anh không có cảm xúc, mà cảm xúc thì phải chờ thời gian hàn gắn. Tôi đã chờ anh 3 năm rồi, chưa bao giờ biết cảm xúc thực sự của chuyện chăn gối là gì từ khi cưới anh. Tôi vẫn vui và chưa bao giờ nói ra vì yêu anh; với tôi, cảm xúc từ con tim nó khỏa lấp hết.

Rồi có chuyện nhỏ là tôi cho con ở nhà 4 ngày vì bệnh thì anh khó chịu, buông ra câu: “Từ ngày mai, đừng làm gì cho anh nữa, đừng cố làm hài lòng nhau”. Tôi như vỡ òa trong giấc mộng. Hôm giờ anh vui vẻ, cởi mở là thế mà giờ lại hiện ra trước mắt tôi là một người đàn ông cực kỳ bất mãn với vợ, cảm thấy không lối thoát. Anh chưa quên chuyện cũ, nó vẫn âm ỉ trong lòng khó bỏ qua. Đến khi có cái gì đó ngột ngạt thì nó lại chực trào ra. Tôi nói sao anh lại phải khổ sở vậy, có gì mà không nói chuyện được. Anh im lặng, chúng tôi về phòng ngủ, đêm qua không ai ngủ được. Chúng tôi yêu nhau thì cớ gì những cái lặt vặt lại quá to lớn? Tôi đã điều chỉnh bản thân, có thể chưa tốt như anh muốn, nhưng tôi muốn xây dựng. Anh lại quá khép kín, không thành thật với cảm xúc của chính mình, anh né tránh và không nói những điều cần phải thương lượng để dung hòa. Anh khá bảo thủ, cứ nghĩ rằng vợ phải là người hiểu chồng, phải đủ tinh tế để hiểu anh cần gì và muốn gì thì anh mới đáp lại với tôi. Dần dà tôi thấy tình yêu chỉ có một chiều thật mệt mỏi. Anh vẫn có trách nhiệm với gia đình nhưng tình cảm thể hiện thì không.

Tôi làm việc quen rồi, cái gì không hài lòng thì ngồi xuống nói, không bằng cách này hay cách khác. Tôi chủ động viết mail, tin nhắn, rồi hành động, đủ thứ để anh hiểu tâm tư của tôi cần gì ở chồng mình và anh cần cởi mở hơn để tôi hiểu anh. Nhưng mà với anh sao khó quá vậy. Anh khép chặt lòng mình, không cho tôi làm gì cho anh. Anh thương con nhưng đó có phải là lý do anh ở lại với tôi không? Tôi có đòi hỏi quá đáng không khi muốn chồng mở lòng hơn? Tôi là vợ như vậy còn thiếu chỗ nào nữa. Tôi mệt mỏi quá.

Tôi buồn và cũng không khóc nữa, vì nó xảy ra nhiều lần rồi như một cái vòng lẩn quẩn. Tôi cảm thấy nhục nhã khi chồng ghẻ lạnh mình (vì có lần anh nói với bạn là ra ngoài cố tình làm ra vẻ có người khác để tôi coi lại bản thân mình). Thà anh nói chia tay tôi còn dễ chịu hơn sống chung một nhà lại như thế này? Sao anh phải vậy chứ? Tôi nên tiếp tục kiên nhẫn với anh hay dừng lại? 5 năm nhìn lại, chúng tôi buồn nhiều hơn vui nhưng tôi chưa bao giờ hết yêu anh, chỉ có anh là bất mãn với tôi. Tôi mong nhận được lời khuyên từ gia. Chân thành cảm ơn. Hân

Chuyên gia tâm lý Lê Thanh gợi ý:

Chào bạn Hân!

Tôi cảm nhận được sự bối rối, băn khoăn của bạn trước những hành động của chồng mình. Tuy nhiên, tâm sự của bạn vẫn chỉ là một chiều, trong khi đó vấn đề của vợ chồng bạn cần sự hợp tác hai phía.

Bạn là người phụ nữ có tinh thần cầu thị và biết cách sắp xếp,
tổ chức cuộc sống của mình. Bạn học cách thay đổi bản thân trước khi yêu cầu người khác phải thay đổi. Bạn chuyển ra ở riêng sau khi thấy ở chung cùng nhà chồng có những điều bí bách ảnh hưởng đến tình cảm cả hai. Bạn luôn muốn giải quyết mọi việc một cách rõ ràng, dứt khoát, nhưng với chồng bạn, những điều đó là chưa đủ hoặc chưa đúng cái anh ta cần.

Hiện nay, bạn “gọi tên”, “chỉ điểm” rào cản giữa vợ chồng là do chuyện quan hệ chăn gối. Thực tế, sâu xa hơn nữa khiến vợ chồng bạn xa cách là những ức chế tâm lý đang tồn tại trong con người chồng bạn cơ. Đó là vấn đề gì, tại sao anh ấy phải sống căng thẳng với vợ mình như vậy chúng ta vẫn chưa biết. Chỉ khi tìm hiểu được cội nguồn của nó chúng ta mới đưa ra được những biện pháp tích cực dành cho cả hai.

Bạn từng làm nhiều cách như viết mail, nhắn tin, nói chuyện thẳng thắn với chồng, bạn chỉ nhận lại sự im lặng. Vậy bạn đã thử việc đưa một người thứ ba vào giữa câu chuyện của vợ chồng, để giúp các bạn tháo gỡ những vướng mắc? Hoặc ít nhất bạn đưa ra một hành động dứt khoát, rõ ràng hơn như: “Em cần anh đưa ra lời giải thích thỏa đáng, nếu chúng ta không tự giúp nhau được thì đến trung tâm tư vấn tâm lý”.

Chồng bạn cho rằng, bạn có nhiều khuyết điểm. Nếu anh ấy không biết cách chỉ ra cụ thể những khuyết điểm đó là gì, hoặc bạn cần phải làm như thế nào để thay đổi thì cần thiết phải có một người thứ ba hỗ trợ cả hai.

Về cá nhân bạn, tôi cho rằng, bạn đang quá chú tâm để làm hài lòng chồng mà quên đi bản thân. Bạn luôn coi những mong muốn của anh ta là thứ quan trọng nhất. Mình phải cố gắng hết sức để được chồng ghi nhận, khi bạn thấy anh ta vẫn chê bai mình thì mệt mỏi, mất tinh thần.

Chúng ta chưa thể khẳng định chồng bạn đã hết yêu hay giờ anh ta duy trì cuộc hôn nhân này chỉ vì trách nhiệm với con cái. Bởi trong cuộc sống, giữa người đàn ông và đàn bà luôn tồn tại những suy nghĩ và thái độ sống khác biệt. Chúng ta không chấp nhận để thấu hiểu đối phương, vì vậy dẫn tới những hành động mâu thuẫn, thất vọng về nhau. Còn thực tế, bạn vẫn rất yêu chồng, muốn xây dựng một gia đình hạnh phúc, vì vậy đừng vội vàng nghĩ đến chuyện buông tay.

Hãy xây dựng cho mình hình ảnh một người phụ nữ cá tính, độc lập nhưng tình cảm, quan tâm với con cái và các thành viên khác trong gia đình đúng như với chân dung tính cách của bạn. Đừng cố gắng phải làm hài lòng người bạn đời một cách tuyệt đối, vì khi bạn cố 10 người ta lại đưa ra những yêu cầu ở mức 11. Do đó, hãy vui vẻ với cuộc sống của chính mình thay vì cứ mải chạy theo sống theo tiêu chuẩn của người khác.

Về phía chồng bạn, chỉ khi anh ta có những đòi hỏi vô lý, một chiều ở người vợ nhưng bản thân không muốn xây dựng đời sống gia đình hạnh phúc thì mới đáng lên án. Ở đây, chúng ta vẫn chưa thực sự rõ vì sao chồng bạn phải giả vờ như mình cặp bồ để vợ tự xem xét lại bản thân. Những gợi ý đưa ra lúc này không thể thuyết phục nếu chưa lắng nghe ý kiến của anh ấy.

Theo Vnexpress

 

Related Posts

Cảnh báo những nguy cơ tiềm ẩn từ các clip giải trí dành cho trẻ em

Thời gian qua, các clip giải trí được đăng tải trên các nền tảng xã hội như facebook, youtube gia tăng một cách nhanh chóng, trong đó, số lượng clip…

Read more

Cô dâu tử vong trong ngày cưới vì than khóc quá nhiều

Một cô dâu ở Ấn Độ đã khóc rất nhiều trong đám cưới của mình rồi đột ngột ngất xỉu và qua đời do trụy tim. Ảnh minh hoạ Một…

Read more

Mùa xuân cổ tích đến với chàng trai “Nick Vujicic của Việt Nam”

Tai nạn điện giật làm chàng sinh viên mất đôi tay. Trong lúc điều trị, anh được một người đàn ông mất đôi tay khác gần gũi, động viên và…

Read more

Vừa hết Tết tôi đề nghị chồng: “Chúng ta ly dị đi” và phản ứng của anh khiến tôi hoảng sợ vô cùng

Suốt 3 ngày Tết ở nhà chồng mà tôi ngột ngạt chán nản về cuộc sống vô cùng, không hiểu mình lấy chồng để làm gì nữa. Vợ chồng tôi…

Read more

Bí mật cách tránh thai của phi tần trong cung, kỹ nữ lầu xanh

Sinh con, làm mẹ là thiên chức trời ban cho người phụ nữ. Tuy nhiên vào thời phong kiến, gái lầu xanh và nhiều cung tần mỹ nữ không muốn…

Read more

Bí mật nụ hôn tuổi già

Có lần tôi bắt gặp một nụ hôn bên trong khung cửa. Đó là nụ hôn ông nội đặt lên đôi má nhăn nheo của bà. Tận sau này tôi…

Read more

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *